Khi đi làm, chúng ta rất dễ rơi vào tình trạng thế này, ban đầu rất hào hứng với công việc, sau đó năng lượng lẫn cảm hứng tuột dần đều. Để giữ được tinh thần, cần rất nhiều ý chí, và vì thế nên thành công vốn không dành cho người sớm bỏ cuộc.
Tôn trọng công việc của mình, khó khăn đến mấy cũng kiên trì nỗ lực, niềm tin theo năm tháng cũng không hề suy suyển là điều mà chúng ta tưởng chừng như dễ nhưng lại ít người làm được. Khi đã chán ngán với công việc, nhiều người có xu hướng làm qua loa, không còn dụng tâm gắng sức như trước nữa. Mà điều gì cũng vậy, chỉ có để tâm vào thì mới có thể đạt được hiệu quả tốt nhất.
Còn trẻ, còn nhiều giấc mơ xa chưa hoàn thành, chân đi còn chưa mỏi, nên luôn muốn đi thật nhiều để nhìn ngắm thế giới. Nhưng mà có một điều là, đằng sau mỗi khoảng nghỉ ngơi hưởng thụ đều là rất nhiều ngày, thậm chí là năm tháng chăm chỉ làm việc. Chúng ta đều phải làm đủ nhiều, cố gắng đủ lớn, thì mới có thành quả. Tuổi trẻ không thể vừa muốn hưởng thụ vừa muốn làm việc một cách an nhàn.
Nỗ lực không khổ, nhàn rỗi mới khổ. Vì những thách thức giúp chúng ta lớn lên, nhàn rỗi kéo dài sẽ mài mòn ý chí, làm nhiệt huyết cạn dần. Thế nên khi còn trẻ, còn cơ hội, hãy cứ xông pha làm những điều mình tò mò, để biết chúng ta thật sự thích gì. Đừng ngại khó, ngại khổ, không có cái khổ cái khó nào kéo dài mãi mãi. Và trên con đường tưởng chừng như gian nan ấy, ta sẽ gặp được thêm vô vàn điều mới mẻ, vô số người tốt, những bài học quý báu.
Vì thế bạn ơi, cứ mạnh mẽ tiến lên thôi, mệt thì có thể dừng lại nghỉ một chút, chỉ cần đừng lùi bước nhé!
(Sưu tầm)