Với tôi, hạnh phúc thường bắt đầu từ những điều bình dị nhất, được làm những gì mình thích và được sống với khát vọng - đam mê. Hạnh phúc đôi khi là cả sự sẻ chia và thấu hiểu.
Tôi gặp anh vào một ngày nắng đẹp, ngày mà tôi vừa chân ướt chân ráo từ chuyển công tác Cần Thơ trở về. Với chiếc áo sơ mi xanh kẻ sọc, chiếc quần âu lịch lãm, trông anh thật “Man” theo đúng chuẩn người đàn ông tôi thích. Đó là anh – Một chàng kỹ sư, luôn mang trong mình tình yêu kỹ thuật.
Anh gắn bó với Bảo An từ những ngày đầu. Bởi vậy, biết anh bao lâu thì tôi biết Bảo An từng ấy thời gian. Bảo An gắn gới những câu chuyện của chúng tôi hằng ngày, gắn với những kế hoạch, lịch trình sắp xếp cho những chuyến đi của chúng tôi…..Và cứ tự nhiên như thế Bảo An trở lên thân thiết tự khi nào, như một phần máu thịt không thể thiếu. Và cũng cứ như vậy, tình yêu trong tôi với Bảo An cũng đến một cách rất chân thành.Tôi yêu Bảo An như chính anh- người kỹ sư ấy!
Hơn sáu mùa xuân đi bên cạnh, tôi nhìn ngắm Bảo An lớn mạnh từng ngày, chứng kiến những đổi thay, chuyển biến. Những chiếc áo mới mà Bảo An khoác lên mình lung linh- ấm áp. Tôi hiểu được rằng, mỗi tấm áo ấy được dệt lên từ vô vàn mồ hôi, tâm huyết, những vất vả cực nhọc, những đắng cay, thậm trí cả máu và nước mắt của anh và đồng nghiệp. Và bằng một niềm đam mê sáng tạo công nghệ mãnh liệt những khó khăn cực nhọc đó bỗng chốc trở lên nhỏ bé nhường chỗ cho những đứa con tinh thần ra đời: là những dây truyền đổi mới công nghệ, những phần mềm viết code quản trị hệ thống, những robot tự hành hay hệ thống tủ điều khiển….vv…..
Tôi yêu Bảo An yêu luôn cả những khó khăn vất vả ấy. Suốt trong nhiều năm, với gia đình nhỏ của tôi cũng bộn bề không kém. Bữa tối của hai đứa thường kết thúc vào lúc mười đến mười một giờ đêm. Hoàn thành công việc anh về nhà lúc chín, mười giờ tối là bình thường. Mâm cơm nhỏ, tôi vẫn đợi, có lúc phải hâm đi hâm lại nhiều lần. Đôi khi, thú thực tôi có mệt, có buồn nhưng chưa bao giờ có ý nghĩ giận hờn. Vì tôi hiểu được nỗi vất vả cực nhọc mà các anh đang phải gánh vác, hiểu được những mải mê công việc anh đang làm, những trăn trở các anh đang phải lo lắng. Tôi hiểu được so với những lúc các anh thức trắng đêm để khắc phục sự cố cho khách hàng, co ro trong cái lạnh tê tái của mùa đông thì một chút mệt, chút buồn của tôi có sá gì!
Và giờ đây, tôi được sống và làm việc trong chính tình yêu mà tôi nâng niu trân trọng. Được gắn bó, được sẻ chia, được trở thành một phần máu thịt của Bảo An tôi càng thấm thía, một cảm xúc vỡ òa, khó tả.
Năng lượng không tự sinh ra và cũng không tự mất đi mà nó chỉ được chuyển từ dạng này sang dạng khác hoặc truyền từ vật này sang vật khác” . Sao chưa bao giờ tôi thấy Định luật bảo toàn và chuyển hóa năng lượng của Mayer lại đúng với tôi đến thế.
Tôi bị cuốn vào guồng quay công việc, quay cuồng với những đơn hàng, những con số, những phương án, kế hoạch. Có lúc lôi cả máy về nhà thức khuya chỉ để tìm một mã hàng cho con chiết áp có giá vài chục nghìn mà khách đang cần.
Phải chăng tình yêu ấy, niềm đam mê ấy của anh đã lan tỏa sang tôi tự khi nào.Cảm xúc của tôi gắn luôn cả với những hỷ nộ ái ố của Bảo An. Tôi vui khi mỗi buổi sáng bước vào nhà xe, nhìn những hàng xe dài được bác bảo vệ xếp gọn gàng, ngăn nắp. Bác sắp xếp mọi thứ như thể mỗi chỗ để xe là chỉ để dành cho một nhân viên nào đó. Tôi vui khi em kinh doanh ngồi đối diện khoe rằng “ Chị ơi! Mới đầu tháng mà em có mấy đơn hàng trăm triệu rồi ấy, giá tháng nào cũng như thể nhỉ?”…..Tôi xúc động cảm mến khi thấy đồng chí kỹ thuật quần áo ướt sũng mồ hôi, đang háo hức cùng anh em kéo con máy nặng cả tấn vào xưởng dưới cái nắng nóng lên đến 40 độ giữa trưa hè. Tôi nghẹn ngào khi thấy một em kinh doanh trẻ thức suốt đêm làm việc, gầy dộc người và bật khóc khi áp lực dự án đang đè nặng. Và tôi buồn khi thấy ai đó đi lạc đường, sai hướng, thấy ấm áp khi đã muộn mà mấy chàng thiết kế cơ còn ngồi bàn luận, mấy chị hành chính, kế toán còn cố hoàn tất công việc đang dang dở chưa về.
Tất cả cảm xúc ấy, tình cảm ấy gắn chặt với tôi một cách tự nhiên không gượng ép. Và tôi hiểu được rằng với anh với tất cả nhân viên Bảo An chúng tôi đều chung sức chung lòng đến như thế hoặc hơn thế nữa.Khi tinh thần làm việc đến một mức nào đó gọi là đam mê thì thời gian với chúng tôi không bao giờ là đủ cả.
Chúng tôi gắn kết yêu thương với nhau tạo thành một khối vững chắc, nuôi dưỡng lên những đam mê, những khát khao cống hiến để tạo ra những thành tựu công nghệ như máy mài đá kim cương, như xe tự hành, hệ thống tích hợp robot….Để đem đến cho khách hàng những lợi ích kinh tế nhờ việc cắt giảm chi phí nhân công, sản xuất, hay tiết kiệm nhiên liệu, bảo vệ môi trường….Chúng tôi xông pha ra cả thị trường trong và ngoài nước để kiếm tìm và cung cấp cho khách những sản phẩm họ cần và gần như lúc nào Bảo An cũng là “ Nơi công nghệ hội tụ”.
Chúng tôi làm việc với thái độ chân thành, hợp tác, luôn đặt lợi ích của khách hàng lên trên lợi ích của Bảo An. Và bằng cách rất tự nhiên chúng tôi đã tạo dựng được một niềm tin tưởng tuyệt đối mà bất cứ khách hàng nào, đối tác nào đã làm việc với chúng tôi đều nhận thấy. Nhận thấy rằng với Bảo An -“Nơi niềm tin trao gửi” nó bình dị mộc mạc nhưng quá đỗi thân thương.
Vậy là cũng hơn mười năm tôi biết và cùng gắn bó với Bảo An, mười bốn năm Bảo An trường tồn và phát triển. Ngay cả đến những nước mắt, nụ cười, những bộn bề cảm xúc của tôi cũng luôn gắn chặt với nơi ấy. Cũng giống như anh – những con người Bảo An luôn làm việc miệt mài, cống hiến chẳng màng tính toán thiệt hơn để làm nên một Bảo An hùng mạnh. Sếp vẫn nói với chúng tôi rằng: Giá trị cốt lõi của Bảo An là nền tảng đạo đức nhân văn, con đường để Bảo An trường tồn và phát triển phải bắt nguồn từ sự Chính trực, tinh thần làm việc Trách nhiệm, sự Hợp tác chân thành của tất cả các thành viên. Muốn phát triển hơn nữa , vững mạnh hơn nữa phải Sáng tạo đổi mới không ngừng nghỉ.
Và con đường phát triển của Bảo An hôm nay là minh chứng cho những định hướng sáng suốt ấy. Ban lãnh đạo và các cấp quản lý đã không quản ngại vất vả khó khăn, lăn lộn sớm khuya truyền lửa lại cho chúng tôi.
Hiểu được điều đó, tôi cũng như bao anh chị em Bảo An khác đã và luôn cố gắng, phấn đấu, nỗ lực, đoàn kết một lòng để Chính trực trong từng đơn hàng, Trách nhiệm trong từng công việc, Hợp tác trong từng bộ phận, Xuất xắc trong từng hành động và Sáng tạo trong từng suy nghĩ đến bên nhau một lòng xây dựng Bảo An trở thành công ty đứng đầu về lĩnh vực tự động hóa. Tất cả chúng tôi, dù là quản lý hay nhân viên, dù là mới hay cũ dù là những sinh viên mới ra trường hay những anh chị “U40” đều tự nhủ với lòng cố gắng hơn nữa mỗi ngày mỗi ngày, nắm chặt tay nhau hô vang khẩu hiệu “ Bảo An- Automation” mạnh mẽ và quyết tâm.
Có một điều tôi luôn ấp ủ, luôn mong muốn có cơ hội để nói lên những lời tự đáy lòng. Tôi biết ơn “ngôi nhà thứ nhât”- đó là gia đình nhỏ của mỗi chúng tôi, là động lực, là mục đích để mỗi người Bảo An chúng tôi yên tâm làm việc và phấn đấu. Tôi cám ơn họ, đó là ba mẹ, là những người vợ, người chồng, và cả những thiên thần bé nhỏ. Những người đã luôn tận tụy, chăm sóc và cảm thông, luôn luôn quây quần bên mâm cơm để đơi chúng tôi trở về sau một ngày vất vả. Những người đã luôn bên cạnh để sẻ chia những vui buồn, mệt nhọc trên con đường sự nghiệp của chúng tôi. Một sự hi sinh thầm lặng mà cao quý.
Đâu đó trong ấy có hình bóng của cha mẹ tôi, đặc biệt là mẹ. Người đã chịu nhiều vất vả để tôi có thể toàn tâm toàn ý gắn kết cùng Bảo An phát triển trong suốt cuộc đời.
Có một nơi mang tên gọi Bảo An
Chắp cánh tin yêu và cho tôi hi vọng
Nơi tình yêu tôi giữ gìn nguyên vẹn
Ấp trong lòng thấu hiểu tận ngàn sau!